Nhục tình là phương thế Tạo hóa muốn con người dùng để truyền sinh nhân loại. Có một điều rất đáng lo ngại là trong những tuổi xuân, nhất là ở thời nầy, lòng thanh khiết của bạn luôn bị hăm dọa. Thời xưa hay ở thôn quê trong giới ít học, không phải người ta không biết yêu đâu.
Những tổ chức giáo dục có ý đào luyện cấp chỉ huy nên đề phòng giao việc lớn cho họ. Còn nền giáo dục bây giờ không rờ mó gì vô nội tâm của họ được. Họ không giản lược, hời hợt đâu mà họ đơn sơ hiểu theo nghĩa triết lý.
Người ta định sáng tạo con và trong thời gian nhất định cách đây 15 năm (nay con 15 tuổi), Người đã cho một tình yêu nẩy ra giữa tâm hồn cha con và mẹ. Mấy anh mấy chị, ai không biết ghét họ, nói họ là hỗn mỗi khi nói gì họ sân si, chống chỏi. Trong câu chuyện, kẻ nầy ưa bàn về tướng diện, sắc đẹp của mình.
Muốn chào hỏi mà không dám, muốn nói chuyện mà chỉ ngó, muốn đến gần mà chỉ đi xa thôi. Họ nghe như có sức mạnh huyền bí xô đẩy họ phải bộc bạch cõi lòng. Vì ái tình thúc đẩy, vì chưa biết dưới hường có gai nhọn, vì tưởng ở đời ai cũng tốt bụng như mình nên bạn gái ngây thơ dễ dàng tin tưởng bạn trai muốn phá hoại đời họ.
Song họ đã có một hay nhiều tinh thần mà họ đã thề 'trăm năm tạc một chữ đồng đến xương. Mấy lúc lòng cao hứng họ cho cuộc thế toàn những hường và hường. Mù: vẫn mù, đời họ phải sống trong liều lĩnh hoang mang như kẻ chỉ dẫn họ.
Họ không tin Aristote trong lời nầy: Hỡi các bạn, không có tri âm. Do đó hành động trong nghi ngờ. Nay gặp một bạn gái cười, họ có thể tưởng chắc kẻ nầy đã yêu quiù họ và nhiều bạn trai bị thất vọng nếu không phải là bị mắng vì lối trực giác sai lầm nầy.
Họ giả bộ nói rằng không muốn nói nhưng kỳ thực đã nói sạch sành sanh cả những điều phạm đức công bằng và bác ái. Thật là tất cả những gì vô duyên, phát xuất tự tâm hồn nông nỗi mất dạy. Họ không tiếc lời oán trách.
Tôi xin lược trích một đoạn. Thường thường trong những bôùp có sẵn một ảnh mỹ nhân, họ quiù như giấy xăn. Vì thiếu tính giáo dục sáng suốt, có nhiều bạn trai sau thời gian biết việc xuất tinh không phải là thứ bịnh, hay rờ mó đến cơ quan sinh dục của mình để làm nhục thú.
Họ cho cha mẹ không hiểu họ rõ ràng. Còn trong xã hội? Họ cũng thấy bao kẻ xung quanh không ăn thua gì với họ. Họ đi có vẽ cà rềnh cà ràng vì sợ cọ thân quá, quần áo mất ly.
Nhưng ta phải biết kính trọng thân thể vì trong đó tinh thần hoạt động và nhất là nó làm cung điện của Thượng đế ngụ. Lúc còn non nớt về mặt nhận xét xã hội, họ tưởng hình ảnh giai nhân nó đúng tướng diện của con người xương thịt giai nhân. tính bi quan của họ lắm phen khiến họ có óc nghi kỵ.