cho anh đi một bài thơ - mà em viết lúc bơ vơ thật lòng - độ này trời đến là trong - mây tan vào nắng gió cong miệng cười - cho anh đi một lần người - kẻo suông trời đất đẹp tươi như vầy - không em đừng có đến đây - mà em cứ thả lên mây nỗi buồn Tính ra nếu mua vé tháng hoặc vé năm thì trung bình 30. Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm.
Vì điều đó sẽ khiến bạn buồn ngủ mà không ngủ được. Và bạn có quyền viết cái bạn viết. Hắn có thể đạt được trạng thái ấy một cách dễ dàng.
Chả làm gì được, mẹ đi làm kẻo muộn giờ. Tôi không có nghị lực. Bởi vì, khi đã thực sự thiện rồi thì khó mà đủ ngu si để trở nên ác nữa.
Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được. Bằng chứng là vừa nghe tiếng góp phần đã hí ha hí hửng. Nhưng bởi vì không biết giống thế nào.
Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt. Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy. Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình.
Một tuần đi học có hai buổi cháu không thể nói là mệt được. Bạn nhận ra viết những gì cho bình dân, để cụ thể và hấp dẫn (cả những người có nhận thức cao) còn khó hơn cái khác nhiều. Mẹ: Hai bác có chuyện gì à? Tôi: Im lặng.
Người giàu làm khổ người nghèo, người nghèo cũng làm khổ người giàu. Và lại thấy quyển sách bị xé. Càng ngày mi càng thấy kẻ không có quyền lực, tiền bạc, danh tiếng bị xử tệ, nhục nhã và gò bó thế nào rồi còn gì.
Khi xã hội có giáo dục, con người được dạy cách điều tiết cái đồng hồ cát và chất cát trong mình. Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu. Sao những lần rong xe trên đường, không một chốn để về như con chim bay dưới nắng không có tổ, tôi không nhận ra nơi đây? Một cái ghế đá để viết và không nhiều người để quấy rầy.
Tôi cảm ơn vì mình còn khóc được. Đúng là thân làm tội đời! Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia.
Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều. Bên cạnh sự thương lượng, đây là phép thử cuối cùng trong quãng đời này để bạn hiểu rõ hơn về họ. Một mặt vừa thấy lạnh nhạt dần, một mặt vừa đau khổ vì cảm giác chỉ một đứa con bất hiếu mới lạnh nhạt với cha mẹ.