- Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trên đường từ khu rừng Mê Hoặc về đây. chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ? Chàng thầm nghĩ: "Trong quá khứ chưa từng có một cây bốn lá nào mọc ở khu rừng này thì đâu có nghĩ là trong tương lai nó sẽ không thể mọc lên được đâu.
Trái ngược lại với Nott, trong cùng sáng hôm đó, hiệp sĩ Sid tỉnh dậy trong sảng khoái và đầy hy vọng hơn bao giờ hết. Ta đang cố nhớ lại đây. Ánh mắt cương nghị của chàng như bừng sáng lên hơn bao giờ hết:
Sid dần dần chìm vào giấc ngủ. Đó là một cảnh tượng đáng kinh ngạc. Cái cảm giác rằng mình là một nạn nhân, một người bị lừa, một người không may mắn thì cũng chẳng hay ho gì nhưng ít ra nó cũng giúp họ cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn.
Không một giây lãng phí, Sid liền leo lên lưng ngựa. May mắn chỉ đến với mình Sid vì chàng là người duy nhất trong khu rừng đã tạo ra những điều kiện để chúng nảy nở. - Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ?
Chàng đã mang nước đến cho mảnh đất nhỏ bé của mình bằng cách tạo ra một dòng suối trực tiếp bắt nguồn từ hồ, đồng thời làm giả được phần nào lượng nước đang ứ đọng trong hồ. - Cái gì? - Nott la lên, không tin nổi những gì mình vừa nghe thấy. Chàng đến được vùng đất đó khi bầu trời đang le lói những tia nắng cuối cùng.
Đoạn ông rút thanh kiến quý bên mình trao cho hiệp sĩ. Hắn muốn tất cả mọi người đến đây để hắn ta dễ bề hành động. Bà sẽ không còn phải lo lắng về những bông hoa ly của mình nữa.
Anh không thể nhận ra rằng mình cần phải làm một cái gì đó, vì thế Nott trở nên vô cùng khốn khổ. Chẳng ai thèm cắt bớt những nhánh cây già cỗi, vì thế không thể có một tí ánh sáng nào nơi đây cả, và cây không thể tươi tốt được. Nếu cháu sẵn sàng sẻ chia, cháu sẽ nhận được nhiều hơn thế nữa.
Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây. Nott chẳng biết phải làm gì nữa. Ta đến đây để thương lượng với mi một việc.
- Mình đã có đất rồi, bây giờ mình cần biết mảnh đất đó cần bao nhiêu nước thì đủ. Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế. Tôi chẳng có ý gì cả.
Nếu đó là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên thì bây giờ chàng muốn biết nó cần bao nhiêu ánh sáng và bóng râm thì đủ. Ta là Ston - Mẹ của các loại đá - Bà bực bội sửa lời Sid - Chắc ngươi lại là một hiệp sĩ đang đi tìm. Màn đêm chầm chậm buông xuống dày đặc.