Khi vị giáo sư ngoảnh về phía chiếc chăn, bạn nhắm mắt lại và cảm thấy vô cùng sợ hãi. Khi bạn muốn thanh toán hóa đơn cùng với một người bạn, hãy đến trước một nhà hàng hay một sự kiện và trả tiền trước. Bạn đang tham dự một cuộc họp và một trong những người hay nói quyết định giữ bạn như một con tin.
Một khi lòng tự trọng bị thiêu rụi, anh ấy sẽ không bao giờ mời bạn một lần nữa. Một người đàn ông bình thường sẽ nũng nịu như một đứa trẻ khi bị ốm. Tốt hơn hết là những hoạt động liên quan đến cuộc trò chuyện đầu tiên của bạn.
Có lẽ… có thể hìn dụng… có thể thực hiện được… có thể… bất kỳ điều gì. Nếu cô ấy tố cáo bạn ăn trộm nó, đừng thay đổi bằng từ lấy. Khi chúng tôi rời nhà hàng, tôi tưởng tượng anh ta là một đứa trẻ đang bò quanh nhà, trên người chẳng mặc gì ngoài chiếc bỉm có đeo chiếc điện thoại di động gắn một cục pin lớn an toàn.
Đó là những gì mà Dale Carnegie viết cách đây bảy mươi năm. Hãy nhớ, đàn ông không có cảm giác. Tuy nhiên, chỉ cố gắng một chút, bạn có thể phát hiện được những sự việc thông thường về một ngày của anh ta.
Cô ấy giơ tay ra và nói, Chào chị, tên tôi là Jennifer Newpot, và tên của chị là…? Chẳng hạn, một người nào đó hỏi bạn, Bạn đi làm bằng xe buýt có mất nhiều thời gian không? Một buổi tối thứ Sáu tại một nhà hàng, Tiffany đã uống quá nhiều.
Một số người cảm thấy quá già, quá trẻ, quá béo, quá gầy, quá thấp, quá cao. Nhưng tôi nghĩ đó là cách tốt nhất tôi có thể thực hiện cho đến. Tại sao vậy? Bởi vì chẳng bao lâu sau bạn sẽ có thói quen phản ứng một cách nhạy cảm với người khác và do vậy bạn sẽ nhận được sự phản hồi tích cực từ phía mọi người.
Cô ấy thật tự tin và bình tĩnh. Cùng tối hôm đó, tôi khám phá ra một phần thưởng lớn khác về cách cầm danh thiếp của một người trong khi nói chuyện. MẸO NHỎ #43Đi thêm một dặm nữa trước khi gặp kẻ vô công rồi nghề
Không cần phải nói, nếu hoàn cảnh xô đẩy bạn vào hoàn cảnh xã hội tàn ác vì phải giới thiệu bốn hoặc nhiều hơn bốn người với một ai đó, đừng bắt đầu ngay. MẸO NHỎ #69 Đừng bắt bạn của bạn ra bưu điện vì một tấm bưu thiếp Cuối cùng, mọi người hiểu và cười vang.
Trong khi một người nào đó đang nói, tôi chợt nhìn thấy khuôn mặt của Thuyền trưởng Accornero. Bản câu hỏi đó là một danh sách câu hỏi mà diễn giả gửi đến khách hàng để họ có thể hiểu về tổ chức tốt hơn trước khi diễn thuyết. Những đại biểu há hốc mồm ngạc nhiên.
Tôi phải đi vắng một đêm, nhưng một người bạn tin cậy của tôi, Fiona, đã đề nghị đến nhà tôi ngủ với bọn trẻ. Một vài diễn giả nhìn ngơ ngác bởi vì đó là chùm câu chuyện chúng tôi đã nghe trước đó. Tốt nhất mình không nên mua.