Phòng hai đứa không kiếm đâu ra một cái lược. Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra. Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời.
Nhất là những mặt còn lại của đời sống. Lâu lâu, nhà đạo đức thấy đời sống đạo đức cực khổ lại cứng nhắc lắm nên muốn sớm vứt bỏ hết để ra đi, đâm ra ngấm ngầm mê hiện sinh. Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản.
Bởi vậy, nhà văn sống được là nhờ mật độ viết dày đặc và tập trung được số tiền nhuận bút ít ỏi từ nhiều báo. Hiện sinh mong trở lại thời điểm xuất phát của loài người, trước lúc hình thành bản chất. Nó chứa đựng nhiều trạng thái, giai đoạn, nhiều cuộc đấu tranh đủ loại.
Đó là làm cho mỗi con người đều mang sứ mệnh đó. Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ. Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng.
Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người. Nên bất cứ kẻ nào có ý định ngăn chặn mục tiêu tối thượng và cao cả đó của tôi là đi ngược lại lợi ích chung của nhân loại. Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình.
- Ông còn lo xa hơn tôi. Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình… Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa.
May có chỗ này tập, không thì buồn lắm. Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu. - Ông đã cố tình cưỡng lại những cám dỗ tôi đưa ra.
Vì điều đó sẽ khiến bạn buồn ngủ mà không ngủ được. Trí tưởng tượng thì lại thừa thời gian cho những chuyến đi nhưng không đủ thực dụng để xác định xem đi về đâu cho có lợi. Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem…
Cái bàn nằm giữa cái cửa thông ra ngoài sân bên tay trái bạn và một cái cửa bên tay phải mà mở nó ra, đi tiếp 5 mét sẽ đến cánh cửa nhà vệ sinh, còn quẹo phải ngay thì sẽ xuống cầu thang. Sự quên tỷ lệ thuận với rủi ro. Đó là một quyền chính đáng nếu thực sự họ có trách nhiệm.
Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình. Với người nghèo thì nó đánh vào thực phẩm. Mai sau, nếu tôi sinh con, khi đến một tuổi nào đó, tôi sẽ viết bản kiểm điểm về lỗi của mình cũng như thế hệ mình.