Vậy thì làm sao mà giàu có cho được! Do đó, cho dù cháu là một người làm công nghèo khó, cháu phải làm thuê làm mướn cho chủ để có cái ăn, cái mặc nhưng cháu cũng nên để dành. Nhưng có lẽ, công việc mà ông dự định thực hiện sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Anh không nên cho nhiều người biết về điều này đâu!
Phía sau lưng Đền học, những chiếc lều vải bạc màu đã được neo chắc chắn vào những cái cọc, đề phòng những cơn giông và gió sa mạc. Điều này quả thật đang chờ đợi ông, nếu như không có ai mua ông ở chợ nô lệ. – Trong hai câu chuyện trên, dịp may vụt khỏi tầm tay là do sự trì hoãn của chúng ta.
- Đối với mỗi người đến vay tiền, tôi đều yêu cầu họ để lại một vật dụng nào đó của họ để làm bằng chứng. Đối với những người này, khi cho vay tiền tôi thường yêu cầu họ đưa ra vật thế chấp. Nếu không, cháu sẽ trả giá cho những sai lầm của họ bằng chính số tiền tích lũy của mình đấy.
Đến xế chiều, ông đã đến gần bức tường thành đồ sộ đang xây dở dang và nhìn những dòng người, giống như những đàn kiến đen đang nối nhau trên các bậc thang nghiêng nghiêng bám dọc vách tường. Ông Sharru Nada đã khá cao tuổi, nhưng vẫn tỏ ra tinh nhạy và luôn vui vẻ, hòa nhã với mọi người. Đáp lại câu hỏi của Arkad chỉ là những tiếng ầm ừ khe khẽ của nhiều người.
Và tôi cũng ý thức được rằng, cho dù có khí giới hay phương tiện để trốn, chưa chắc tôi thoát khỏi sự truy lùng của họ. - Bí quyết để kiếm ra nhiều tiền của ông nội cháu là gì hở ông? - Từ lúc ta gặp cháu đến nay, công việc của cháu tiến triển như thế nào rồi?
- Vậy là, nếu như để dành được năm mươi đồng vàng, thì anh phải mất năm mươi năm làm việc hết mình sao? Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được. Ông chủ không còn tiền để mua ngũ cốc và mật ong, cũng không có tiền để trả nợ người cho vay tiền.
- Điều ông vừa yêu cầu có bao gồm những người chủ sòng bài không? - Chia chứ, chia chứ! – Ông Nana-naid nói ngay. Trải qua một thời gian dài, tôi đã tìm ra bảy cách chữa trị cho cái túi vốn xẹp lép của mình.
Đó cũng là câu chuyện mà tôi sắp kể ra cho các bạn nghe đây. Nó không giống như cảnh vật hàng ngày mà chúng ta thường thấy. Số là khi tôi còn trẻ, tôi có quen với một cặp vợ chồng nông dân.
Công việc đã chứng tỏ nó là người bạn tốt nhất của ông. Tôi không muốn làm việc ở đó và bị đánh chết. Sáng hôm sau, ông đang nướng bánh thì người cho vay tiền và một người đàn ông tên gọi là Sasi bước vào.
Công việc đã chứng tỏ nó là người bạn tốt nhất của ông. Ông rất vui sướng về tính tình rộng rãi của ông Nana-naid và yên tâm thực hiện kế hoạch của mình. Anh đã nhắc cho tôi nhớ là tình cảnh của chúng ta vẫn còn tốt đẹp hơn họ rất nhiều.