Cũng không được đọc truyện nữa. Không hẳn vì đó là cảm giác của kẻ cô đơn ít tiếp xúc. - Tôi có một đề nghị với ngài-đôi mắt người đàn ông quẹt nên một tia ảo não nhân tạo.
Và sốc trước một chuỗi ngày dối trá của đứa cháu? Bạn từng nghĩ đến chuyện này. Không phải là rứt tung. Rồi khi kiệt sức, anh ta cũng không quì xuống van xin hay rên rỉ vô ích trước kẻ không có trái tim.
Chuyển sang máy mát xa. Chà, bạn múa may quay cuồng một lúc, thằng cướp văng ngay xuống hồ. Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có.
Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế. Đặc biệt là trong những người tài. Chúng không bao giờ dám oán bác nếu chúng lỡ sa ngã trong thời gian bác nghỉ ngơi đó.
Cạch! Rất thích cái cảm giác đi một quãng dài rồi dừng xe lại, gạt chân chống, tắt chìa khóa điện. Cả phụ nữ nửa, cả trẻ em nữa. Khi mà bạn rời xa căn nhà phía trước là con mương ăm ắp nước.
Sáng nay bạn mặc cái quần bò ông anh cho, khá vừa. Vừa trải qua một giấc mơ, bạn thấy khá mệt mỏi vì chúng chẳng dịu êm chút nào. Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự.
Chúng khác nghĩa nhau nhưng nghe thì na ná như nhau. Biết mua quà tặng người thân khi đi du lịch về. Đừng nhầm bạn với tôi.
Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây. Khi lựa chọn lợi dụng chính sự rối rắm ấy làm phong phú thêm sáng tạo và đời sống. Lúc đó bạn đang dọn khăn trải bàn.
Nhưng mà chả tin được anh bác sỹ này lắm. Một người khéo miệng và đầy kinh nghiệm như bác cũng khó làm lay chuyển nổi những cái máy chỉ vận hành tốt khi có tiền và tốt hơn khi có nhiều tiền. Dù bạn rút kinh nghiệm lựa chọn trái với cái bạn thường chọn chăng nữa.
- Ông quả là người biết lo xa. Và với sự mệt mỏi ấy, tôi không đến được với những bộ mặt khác của đời sống. Bác trai điềm đạm giải thích, phân tích.