Nhân việc xuất bản cuốn sách này, và theo lối tư duy của tác giả trong cuốn sách, chúng tôi cũng muốn bàn về những kẻ xuất chúng, hay là những bước ngoặt, những sự kiện có thể tiên đoán được. Lúc Jill kéo Steve ra ngoài, họ mới có mặt tại bữa tiệc được khoảng hai mươi phút, rõ ràng là cô bị phiền phức vì một việc gì đó. Ruột gan anh ta đã căng thẳng thấp thỏm lắm rồi.
Chẳng có gì phải bàn đến chiêm tinh học, và ba tháng đầu năm cũng không có gì đáng gọi là thần diệu cả. Nhưng với những gì chúng ta được biết về trí thông minh, ý tưởng rằng các trường cũng có thể được phân hạng, như các tay đua trên đường chạy − chẳng có ý nghĩa gì hết. Thế giới đó có thể sẽ giàu có thịnh vượng hơn rất nhiều so với thế giới mà chúng ta đã định đoạt nên.
Hay thử nhìn vào số phận của những người Mexico nhập cư vào California từ năm 1900 đến cuối thập niên 1920 làm việc ở những vựa rau quả lớn. Sau đó ông sáng tạo ra một món đồ và bán trên đường phố New York. Họ mở một cửa tiệm may y phục nam.
Ông trải qua hai năm học ca đêm tại Trường City ở khu thượng Manhattan, làm việc quần quật cả ngày để trang trải cuộc sống, đăng ký gia nhập quân đội, hoàn thành nghĩa vụ rồi ứng tuyển vào Trường Luật Harvard. Còn cả đống thời gian để kiểm tra lại lần nữa. Năm học ở Nhật Bản là 243 ngày.
Từ thời điểm này trở đi, Ratwatte bắt đầu nói năng thận trọng, bởi ông sẽ đưa ra kiểu khái quát về văn hóa vẫn thường khiến chúng ta không thoải mái cho lắm. Levin có lần đã bước vào một phòng học Nhạc lớp Bảy với bảy mươi đứa trẻ trong đó và yêu cầu các em thử giơ tay xem chúng thức dậy lúc mấy giờ. Hồi đầu những năm 1990, hai nhà tâm lý học ở Đại học Michigan − Dov Cohen và Richard Nisbett − quyết định chủ trì một cuộc thực nghiệm về văn hóa danh dự.
Em đó từng học toán rất tệ ở lớp Năm. Trong sáu mươi phút tiếp sau, cả hai đội đã cống hiến một trận khúc côn cầu hừng hực khí thế và giằng co quyết liệt. Để trở thành một người xuất sắc ở lĩnh vực của mình, họ buộc phải từ bỏ ít nhiều cá tính riêng, bởi xuyên suốt nền văn hóa Hàn Quốc với lòng tôn kính sâu sắc dành cho uy quyền đơn giản là không thể phát huy tác dụng trong khoang lái.
Ông bảo Alex rằng cậu bé nằm trong nhóm 95% về chiều cao. Dùng để cướp phá cửa hiệu. Mùa hè, ông đội một chiếc mũ rơm của người chèo thuyền.
Nhưng đến mùa hè, chúng lại bị tụt xa ở phía sau. Anh nhấc bổng nó quanh bầu trời. Đến khi ấy, tức bốn năm sau, khoảng cách khiêm tốn ban đầu giữa giàu và nghèo đã gấp hơn hai lần.
Chúng ta muốn tin rằng chúng ta không phải là những kẻ bị cầm tù bởi lịch sử chủng tộc mình. Thế nên nói với tôi nhé. Cậu trở lại Bozeman và làm việc trong ngành xây dựng, rồi làm việc như một lính cứu hỏa bảo vệ rừng trong suốt một năm rưỡi.
Một giây sau, giọng điện tử của Thiết bị Cảnh báo Mặt đất phát ra đều đều, Năm trăm (bộ). Người giáo viên ấy không bao giờ nhận ra được rằng Chris Langan giỏi môn tích phân. Trong khi chúng tôi uống, anh ta nói, Anh biết đấy, tôi đã hành nghề được mười bảy năm.