Sáng nào ông cũng rời nhà từ sáng sớm, có khi đến tối mịt mới về nhà nếu bận việc gì đó. Khi ta cứ thất bại liên tục sau khi đã kiên trì trong một khoẳng thời gian dài và thể hiện nỗ lực cao nhất ,có lẽ ta phải nhìn lại nơi mình đang đứng và xác định lại liệu ta có thể thực sự đạt được điều mình mong muốn ở đó hay không Từ lúc còn trẻ, tôi đã luông nghĩ đến việc viết sách nhưng không hiểu tại sao tôi không thể viết được một cái gì cho ra hồn.
Hỳ nhình những gì đã xảy ra trong cuộc tranh tài Olympic mười môn phối hợp :chạy 100m,400m,1500m,chạy vượt rào 110m,ném lao,ném dĩa,đẩy tạ,nhảy sào ,nhảy cao và nhảy xa : Điều trớ truê của số phận là ứng cử viên 3 lần thất cử tổng thống này cuối cùng cũng nắm quyền lãnh đạo một đất nước đã phát triển một cách ngoạn mục từ cảnh điêu tàn của chiến tranh. Ta còn bị trừng phạt vì bất cứ lỗi lầm nào-những lỗi lầm đã giúp ta đạt đến giai đoạn văng minh như ngày nay.
Hai vợ chồng lại bắt đầu lại từ đầu. Các bác sĩ, các nhà phẫu thuật lúc đó đã lưu ý rằng xương của bà đã quá xốp và rất dễ gãy, giống như một cụ già 80 tuổi , lúc ấy bà chỉ mới 45 tuổi. “Chúng ta không chịu nhìn kỹ những việc trong quá khứ của mình; đó là lí do tai sao cứ đổ lỗi cho hiện tại”.
Bạn có thể làm gì trong trường hợp này? Chẳng làm gì được cả. Nó thổi tốc từ mái nhà và hàng hóa còn lại trong kho, từ nền đất cho đến gác mái, tất cả đều bị ngấm nước và bị hư hại. Họ tập hợp tất cả những thông tin , lấy ý kiến của những người khác nhưng rút cục, họ vẫn giữ cho mình quyền đưa ra quyết định cuối cùng.
Tôi không biết đích xác sự việc bi thảm ấy đã tác động đến họ như thế nào – liệu những lý tưởng mà họ theo đuổi có còn được lưu giữ trong những trái tim khổ đau của họ không? Hết năm học thứ ba, tôi rời trường với tấm bằng cử nhân khoa học. Kết quả là chúng ta đã tự đánh mất sự năng động và tinh thần mạo hiểm của mình .
“Để có nhiều người trở thành chủ doanh nghiệp hơn, chúng ta phải thay đổi thái độ của mình đối với những người bị thất bại. Hãy hình dung xem khi cả dân làng biết được sự thật, họ đã cảm thấy xấu hổ đến mức độ nào. Các rắc rối thường có một tiềm năng to lớn để đóng góp vào niềm vui của cuộc sống khi nào ta xem chúng là những cơ hội.
Điều đáng ngạc nhiên là sự tự tin của tôi không bị lung lay dù tôi cảm thấy bối rối với những gì đã xảy ra cho công ty cũng như áy náy vì chưa thực hiện được những giao ước với các cổ đông. Bà cũng rất sung sướng và hạnh phúc bên đứa con trai khỏe mạnh và đẹp trai đã 15 tuổi. “Một trong những điểm kì lạ nhất nằm ở chỗ phải có bi kịch, thất bại hay một nỗi bất hạnh nào đó để cho chúng ta nhận ra sức mạnh của một thái độ tinh thần tích cực”.
Chúng tôi đã thất bại . Lúc 22 tuổi, ông đến Indonexia không một xu dính túi. Thay vì tranh cãi với bà, nhà thông thái nói: “ Hãy tìm cho tôi một giống mù tạc lấy từ một gia đình chưa bao giờ biết đến đau khổ.
000 từ phổ biến để nhận biết các kinh nghiệm “độc nhất vô nhị” này. Sau chiến tranh , năm 1952, ông bắt đầu một công việc mới là trở thành Tổng giám đốc của ngân hàng Bangkok, nơi đang được quản lý hết sức tồi tệ. Có tinh thần cạnh tranh là điều tốt nhất nhưng ta đang cạnh tranh với ai.
Từ 30 tuổi đến 40 tuổi, ta bắt đầu có được một số hiểu biết, kinh nghiệm và kĩ năng. Tôi sinh năm 1950 trong một đại gia đình có 14 đứa con. Bà bắt đầu làm việc chăm chỉ gấp bội, có khi từ 7 h sáng đến tận nửa đêm.