Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua. Dù chỉ là một nhân vật. Mới đó mà tôi đã định chơi trò đấu giá.
Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé. Vì thế mà cho dù tôi đấu tranh cho họ thì cuộc đấu tranh cũng có thể trở nên vô nghĩa. Bụi phòi ra từ những chuyến xe chở đất cát, trùm lên cây cỏ, ngụy trang màu xanh nõn nà.
Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối. Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông. Nhưng ông cụ thì vẫn muốn sống.
Những kẻ bao che, đỡ tội cho chúng cũng không phải là người. Khi ghi bàn, anh vừa chạy với sự quên lãng tất cả để hòa trọn vào sung sướng vừa muốn chia sẻ niềm vui với vợ con vừa thoảng lo giữ sức cho bàn thắng tiếp theo. Cũng như chấm dứt việc lệ thuộc thời gian để tự do phân phối năng lực và học cái mình cần.
Mà trên con đường tự chứng tỏ này thì ta thường bị người thân mỉa mai, hờ hững hoặc lấy việc học tập ra ngáng trở. Tôi sợ những sự quen thân, gần gũi mà không hiểu nhau. Sáng nay, vừa ăn mỳ bạn vừa xoa xoa cái ngực ran rát.
Hiểu biết này đến hết sức đơn giản. Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần. Bác trai: Bây giờ tôi xin nói vài lời với cậu mợ, với cháu.
Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên. Làm một bài thơ dở để được khen. Cậu em dẫn tôi đi vào chỗ dành cho nam giới.
Với sự tàn tạ, còn cách nào khác đây ngoài viết. Bạn chỉ xin lỗi chứ không xin sự tha thứ. Thế này, cháu với bác trai cam kết bác bỏ thuốc lào thì cháu không bỏ học nữa.
Cho những mục đích đào thải để phát triển hoặc trục lợi. Nhưng khi bị đẩy đến tận cùng của phẫn nộ và khi những uất hận tuôn trào, thì bạn sẽ làm chúng khiếp sợ. Không hy vọng một ngày họ tập hợp lại và ghép chung những ký ức.
Thế là xao nhãng, thế là bia bọt, đề đóm và hơn thế… Quần chúng dần mất lòng tin. Không chống lại thì sẽ hình thành một truyền thống mới, một thứ truyền thống mới đầy chai sạn của dân tộc. Lúc đó tôi không có nhà.