Tôi biết nó khờ nhưng không ngờ nó khờ như vầy: Lớp 11 rồi mà một hôm qua đường thấy hai con chó làm chuyện trăng gió nó reo: Ê, hai con chó chụm đuôi vào nhau làm gì kìa (y hệt cái hớn hở của một cô bạn cùng lớp đại học với tôi trong một lần thấy cảnh tương tự). Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ. Tôi bảo: Chào chú.
Xin lỗi nhé, buồn ơi. Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi. Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con.
Trước đây, nếu bạn đột ngột bỏ đi thì mọi người sẽ lại huy động lực lượng tìm cho bằng được, rồi chắc sẽ họp gia đình và tổng phê bình. Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại. Hết trận đấu, ra đến ngoài sân, gặp bố cũng vừa ra.
Mấy môn khác, đôi khi chúng tạo hứng thú cho tôi. khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đức Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy.
Không phải học con phải về đây ngay chứ. Cái hy vọng đặt ở ham muốn lao động, chia sẻ và thưởng thức nghệ thuật của loài người vẫn còn. Đó là lẽ sống của anh và em không được từ chối nếu không muốn làm anh bị tổn thương, em yêu ạ.
Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người. Nếu tôi còn đến đây, cũng không câu nệ là để viết, tôi nghỉ ngơi. Phừ, đã đến lúc dậy rồi, bạn chui ra khỏi chăn.
Ngồi ở rìa bồn hoa, những người là người. Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú. Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.
Vì nó sẽ chóng hết lắm khi bạn thấy sự thương cảm đã nhàm, những cảnh đời éo le càng ngày càng hiện lên dày đặc và rõ ràng hơn với đôi mắt rách mất lớp màng ngây thơ. Trên đời này, còn biết bao con đường mà mình chưa biết. Hắn muốn một sự bình thản khác với tàn nhẫn, vô cảm.
Rồi như lăn nhanh từ trên dốc xuống. Chẳng có gì để thấy xót thương. Máy ảnh thì kiếm được nhưng chụp đẹp thì không rành.
Hắn cũng đang không cảm nhận được. Mà người lấy thì chưa chắc người đã trả. Không quá kiêu hãnh mà cũng không chìm sâu vào mặc cảm.