Cho dù nếu chàng chọn đúng vị trí thì Cây Bốn Lá thần kỳ cũng không thể nào mọc lên được ở một nơi đầy đá như vậy được. một cây bốn lá may mắn đang dần nảy mầm. May là Sid đã không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây, nếu không thì chắc là anh sẽ không còn thời gian để biết được là mình cần phải xới bỏ đá thì cây bốn lá mới có thể mọc lên được.
Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua. Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế. Sau đó tôi kiếm được chân xách hành lý ở một khách sạn lớn.
trong tất cả mọi thứ trên đời. - Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ? May là Sid đã không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây, nếu không thì chắc là anh sẽ không còn thời gian để biết được là mình cần phải xới bỏ đá thì cây bốn lá mới có thể mọc lên được.
Đơn giản là bởi vì loại cây đó không thể mọc ở đây được, thế thôi. - Ngươi không cần sự cho phép của ta. Max đã đi rồi nhưng Jim vẫn còn ngồi đó trên chiếc ghế đá công viên với dôi chân trần trên đám cỏmượt mọc đầy những cây bốn lá xanh rì,lòng thanh thản, nhẹ nhàng.
Cây Bốn Lá thần kỳ không? - Mụ hạ giọng một cách nham hiểm. Hiểu rằng tạo ra may mắn chính là chuẩn bị điều kiện lý tưởng cho những cơ hội khi nó đến. Hãy bắt đầu ngay, bạn cũng có thể tạo ra may mắn cho chính mình.
Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng. Nhưng ngay khi Nott chuẩn bị leo lên lưng ngựa thì Sequoia bắt đầu lên tiếng. Không cần phải nói thêm gì nữa, ngôn từ thường không cần thiết giữa những ngườibạn tâm giao, tri kỷ.
Ta đâu có làm gì cho anh. - Anh bạn cũ thân mến, giờ cậu hãy kể cho tôi nghe tình cảnh của cậu bây giờ đi. Đừng nói to như thế chứ! Ngươi đánh thức một bông hoa ly của ta rồi kìa.
- Lợi nhuận đi xuống trầm trọng nhưng nhà máy vẫn tiếp tục hoạt động, thu nhỏ quy mô làm ăn, cắt giảm chi phí đến tối đa, thế nhưng càng ngày doanh thu của công ty lại càng giảm sút. Nott chợt nhớ ra rằng mình chưa nói chuyện với Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây. Nói cho cùng thì mọi việc cũng đâu có dễ dàng gì.
Sid suy nghĩ trong chốc lát, sau đó chàng nói: - Bình tĩnh, bình tĩnh nào! Để ta giải thích cho mọi người rõ thêm. Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.
- Lắng nghe đây! Ta biết ngươi đang chờ điều gì. Tôi nghĩ là cậu cũng biết tôi không có đủ tiền để đi học. Ta chắc là ông biết mà.