Nhưng không phải sở thích. Dù đang trải ra những tư duy rất đỗi dịu dàng. Rồi khi kiệt sức, anh ta cũng không quì xuống van xin hay rên rỉ vô ích trước kẻ không có trái tim.
Có quyền chọn lựa giữa sống thiện và ác. Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp. Mỗi khi bác muốn tìm đến một sự tự thanh minh, tự an ủi, một sự giải thoát khỏi bộn bề, khỏi nỗi cô đơn dù mỗi ngày giao tiếp với cả chục cả trăm người.
Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí. Hơn thế nữa, ông cụ luôn bị những cơn đau khủng khiếp hành hạ. Nó là một chuyện kể cho vui mồm như bao nhận định khác.
Hơn thế, tôi thương nó… Những dòng suy tưởng ấy chắc chảy tràn trong bác. Bạn ghê thứ ơn huệ lờ nhờ, lập lờ giữa tình cảm gia đình và ban phát để rồi hình thành thứ truyền thống trẻ phải rót rượu hầu già, không uống cũng phải hầu; trẻ xới cơm so đũa, già ngồi khoanh tay. Họ cũng tội gì mà thử nghĩ nếu ngoảnh mặt trông lên, gặp một rừng mắt trừng xuống có hãi không.
Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy. Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này. Đã kém thì nên từ bỏ cái chức danh ấy.
Còn gia đình thì ai làm việc nấy, cả tôi. Hồi chị út đỗ đại học, bác hứa bỏ, xong lại đâu vào đấy. Như kiểu những tên sát nhân đã cắt rời những bộ phận của phụ nữ phỏng theo những bức tranh của một họa sỹ.
Ở trước cửa hiệu thuốc cạnh nhà, có một cây hoa sữa cưa nhánh gần gốc. Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán. Mọi người vẫn thấy bình thường.
Và tùy vào năng lực của bạn mà bạn làm được hay không. Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi. Cho một quả bom, một vụ ám sát hay chơi những đòn tâm lí khiến hắn phát điên.
Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm. Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức. Tôi có thể chấp nhận ngay án tử hình mà không cần tranh cãi, bào chữa.
Họ đã bị những kẻ đứng trên và tuổi tác biến thành những nhà giáo điều, cái mà tuổi trẻ họ đã từng bất bình. Cháu bảo trời mưa, trú mưa, vào hàng điện tử chơi. Khi bạn phải đánh nhau hoặc làm lành với chính mình, thật khó.