Nhiều người ở độ tuổi bốn năm mươi hay vừa nói vừa xin lỗi như vậy. Điều này tôi rút ra từ kinh nghiệm của chính bản thân tôi. Hãy trả lời trung thực và khách quan, nếu cần hãy nhờ người khác giúp đỡ.
Hãy lắp đi lắp lại chương trình này vào buổi sáng và buổi chiều, cho đến khi bạn nhìn thấy tận mắt số tiền mà bạn muốn tích luỹ. Từ nay trở đi ba nguyên tắc đơn giản sẽ chỉ đạo trí tuệ và đời sống của bạn. Tiếp tục cử động các ngón tay, bạn thúc đẩy cánh tay của mình cho đến khi nhấc được nó lên.
Bạn sẽ nói được điều gì khi biết ngài Ford đạt những kết quả lớn nhất của mình sau khi làm quen với Harvey Firestone, John Berrose và Luther Berbenk?! Cộng đồng của những trí tuệ có thể đưa lại những điều vĩ đại như vậy đấy! ôThưa Bà, Bà có vấn đề gì?ằ - ôThần kinh tôi yếuằ. Làm theo những lời khuyên này, bạn gắn đối tượng mong muốn trực tiếp với tiềm thức.
Nếu bạn vươn lên công tác lãnh đạo và cho rằng mình không có khuyết tật, thì hãy nghiên cứu kỹ danh sách đó một lần nữa. Khi ngẩng lên và thấy cô vẫn còn đứng đó, ông gào lên: Tao đã bảo đi về nhà! Thế nào, cút ngay, không tao sẽ cho biết tay bây giờ! Tiềm thức là radio của bạn: hãy gửi đi những lời cầu nguyện và hãy nhận các câu trả lời.
Không rời chỗ, không khất lần, tôi tự hứa với mình sẽ làm tất cả những gì trong khả năng mình có. Quá trình biến mong muốn có tiền thành tiền thật sẽ không thể xảy ra nếu không có tự kỷ ám thị - một dạng rơ-le gắn bạn với tiềm thức của bạn và giúp tác động đến tiềm thức. Sống qua kỷ nguyên này, chúng ta có đến lúc phải thú nhận rằng cáitôi khácằ mạnh mẽ hơn nhiều so với cáitôi vật chấtằ mà chúng ta vẫn nhìn thấy trong gương? Không hiếm khi đụng chạm đến những lực lượng vô hình, không tiếp nhận được bằng ônăm giác quanằ, con người ta tỏ ra rất hời hợt.
Quan trọng nhất trong số đó là: Sức mạnh của tư tưởng được John Loem mô tả trong tờ New york World Telegram như sau: Họ đòi phải có những biện pháp kiên quyết để đuổi lính Anh ra khỏi Boston.
Trong thời gian hai năm làm việc - có ngắt quãng - của Đại hội toàn lục điạ lần thứ nhất, chính những người này, những người không nắm chính quyền, không có lực lượng quân sự, không có tiền, đã thảo luận về số phận của thuộc địa, cho đến ngày 7 tháng 6 năm 1776, khi ông Richard Henry Li đứng lên phát biểu: Hãy một lần và vĩnh viễn giải phóng khỏi nỗi sợ chết bằng cách công nhận nó là cái không thể tránh khỏi. Để thử thách chàng trai, ông Andrews đi Florida ba tháng, nhường cho người quản lý mới khả năng nổi bật lên hoặc chết chìm.
Bệnh tưởng - thói quen nói và tập trung vào các loại bệnh tật, gần như hứng thú chờ đợi nó sẽ đến, và rốt cuộc là căng thẳng thần kinh (stress). Người mà chỗ nào cũng có mặt thì không ở đâu được lâu. Nhưng lạy Trời, vẫn có một lực lượng im lặng và vô hình đến giải thoát những người tiếp tục vật lộn khi phần đông đã nản.
Người lãnh đạo hành động được chăng hay chớ mà không có kế hoạch cụ thể và hiện thực, thì trôi xuôi dòng giống như chiếc thuyền mành không buồm, không bánh lái. Khi ngẩng lên và thấy cô vẫn còn đứng đó, ông gào lên: Tao đã bảo đi về nhà! Thế nào, cút ngay, không tao sẽ cho biết tay bây giờ! Tôi cũng có ý kiến của mình, nhưng tôi chỉ lặng im trả lời trong sự tĩnh lặng của trái tim mình.
Đêm hôm đó tôi đi nằm và hết sức mãn nguyện: tôi thấy rõ một triệu đôla đã nằm trong túi mình. Chúc mọi điều tốt lành, người bạn trung thành của Ngài, Jennings Randolph. Người nào mong muốn có tài sản cũng mạnh mẽ như Samuel Adams mong muốn tự do cho nước Mỹ, chắc chắn sẽ đạt được điều đó.