Một lời khuyên chí lý! Tự nhiên bao giờ cũng giúp ta tự tin và thoải mái, có vậy mới nói năng trôi chảy, không ấp úng ngượng nghịu. Còn các cầu thủ sẽ xem lời nói nay của bạn thật sự là một châm chích: Hồi xưa ba tôi dắt tôi đi xem anh đá hoài (còn bây giờ thì không thèm xem nữa ư?!). Không nên nói quá dài dòng khi những người khác đều muốn đi thẳng vào vấn đề.
Quả thật anh ta trình bày rất lưu loát về tàu thuyền, bến cảng, cước phí vận tải biển… về tất cả những thứ mà tôi chưa hề biết và cũng chưa hề quan tâm đến. Chương trình Don McNeills Breakfast Club bắt sóng từ Chicago sẽ nghỉ giải lao trong 5 phút. Sâu xa hơn, chúng ta sẽ thấy những nỗi ám ảnh có tác hại to lớn thế nào.
Đôi mắt xanh của Stevenson nhấp nháy. Dĩ nhiên không ai bắt bạn phải nhìn họ chằm chằm (Điều này khiến người ta rất khó chịu). Bởi ông nghe nói nước Mỹ là nơi đầy hứa hẹn, rằng những con đường ở đây đều lát bằng vàng! Nhưng tới đây ông đã học được ba điều:
Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói. Thế mới biết trong buôn bán thì cách nói khôn khéo có ý nghĩa rất quan trọng. Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có.
Tôi tôn trọng tất cả các vị khách của tôi, tất cả mọi người, từ tổng thống, các bộ trưởng đến các vận động viên thể thao, đến những người bình thường… Bạn sẽ không bao giờ nói chuyện thành công một khi người ta nghĩ rằng bạn không quan tâm đến lời nói của họ, tức không tôn trọng họ. Từ ngữ, điệu bộ, cách nói… tất cả đều do bạn sáng tạo. Bạn cứ tự nhiên như không và thoải mái nói lên những suy tư của bạn.
Sau đó là lời giới thiệu làm tôi muốn thót tim: Và bây giờ, người sẽ nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ, xin trân trọng giới thiệu, Larry King! Có điều nên lưu ý: trước khi sử dụng thì phải tập để quen dần với chúng. Anh nhìn cảnh chúng tôi hối hả chuẩn bị, cảnh các phóng viên hết sửa ống kính rồi loay hoay giấy bút… Tôi để ý thấy hình như anh hơi ngơ ngác.
Dù không biết chính xác bao nhiêu phần trăm, nhưng tôi thừa nhận rằng hơn phân nửa các cuộc trò chuyện của phần lớn chúng ta là dành cho công việc. Hãy hoàn thiện chính bạn trước khi bắt cấp dưới của mình phải hoàn thiện! Cũng nên tránh tối đa những đề tài ít người biết đến, hay chỉ chuyên gia mới bàn tới nổi.
Đó cũng là lời khuyên cuối cùng tôi dành cho bạn. Tôi chưa bao giờ thấy ông giận dữ, hay tranh luận nảy lửa và mất bình tĩnh. Nếu như Edward và Percy thu hút bằng phong cách khá tình cảm, Kunstler thu hút bởi sự mãnh liệt thì Nizer lại thuyết phục bạn ở sự chính xác và logic.
Bạn sẽ ghi điểm hơn nhiều nếu chỉ nói khi nào cần thiết, nếu những lời nói của bạn bao giờ cũng tinh tế và sâu sắc. Một đấng mày râu nói câu nào là khiến các bà các cô chết mê chết mệt câu ấy. Lúc đó tôi nghĩ rằng từ nay chắc sẽ không ai dám mời tôi nói nữa.
Chẳng phải đã có câu châm ngôn: Run như nói chuyện với người lạ đó sao? Chúng ta đều là người trần mắt thịt cả. Truman nói thứ tiếng Anh thẳng thắn và dễ hiểu. Tối Chủ Nhật, tôi nhận ra ra Dick quả thật không phóng đại.