Điều đó chỉ đúng một phần thôi vì tôi biết nhiều người địa vị rất cao mà không hề đặt chân vào một trường Đại học. Bác sĩ Alexis Carrel, người được gii thưởng Nobel về y học, đã nói: "Những nhà kinh doanh không biết thắng ưu sầu sẽ chết sớm". Tôi thấy trong nghề buôn cũng có những khó khăn y như trong hồi chiến tranh: Nào lo những tờ mới, lo tính toán số dự trữ mới, nào lo những thay đổi địa chỉ, lo mở thêm hoặc đóng bớt những chi nhánh v.
Ông bạn công sự với tôi đã có dịp nhận thấy rằng khi một người đàn bà có thể thổ lộ tâm tình, người ấy thấy nhẹ nhàng biết bạo. Montaigne, một triết gia trứ danh ở Pháp, dùng câu này làm châm ngôn: "Loài người đau khổ, do hoàn cảnh thì ít mà do ý niệm về hoàn cảnh thì nhiều". Tôi có dịp làm quen với Eddie Rickenbaker, một phi công trẻ tuổi.
Chắc bạn nhớ rằng ở một chương trên tôi đã dẫn một câu danh ngôn của bác sĩ Alexis Carrel: "Những nhà kinh doanh không biết thắng ưu sầu sẽ chết sớm". Từ trước, tôi cho đời là rất đẹp. Bốn tập quán giúp bạn khỏi mệt và khỏi ưu phiền khi làm việc
Cổ anh bị một mảnh trái phá thủng, máu mất nhiều, thầy thuốc phải tiếp máu bảy lần mới cứu sống được anh. Chỉ có cái nhan sắc giúp ta được việc. Bác sĩ Raymond Pearl cùng nghiên cứu với vài công ty bảo hiểm nhân mạng về những yếu tố của tuổi thọ, cho rằng sự có một nghề hợp với sở thích và tài năng là yếu tố quan trọng nhất.
Nhưng bác sĩ Pratt biết rằng nếu khuyên họ 'trở về và đừng nghĩ đến bệnh nữa" hẳn sẽ chẳng làm cho họ khỏi đau đớn được. Viên giám đốc lớp học khuyên bà tưởng tượng chuyện đời của người đầu tiên bà gặp khi ra về. Tôi đặt nhan đề là Đắc nhân tâm.
Tại sao vậy? Bởi vì ông vẫn mơ tưởng một diễm ảnh cao xa. Kinh nghiệm đó dạy tôi một bài học mà không bao giờ tôi quên. Lần thứ nhì tôi thôi miên họ, thế rồi bảo họ rằng họ yếu lắm, cho nên họ chỉ bóp 14 kí lô rưỡi thôi, nghĩa là không bằng một phần ba sức thiệt của họ.
Người hay ưu tư cũng đừng kể gì những việc lặt vặt, mới có thể bỉnh tĩnh trong tâm hồn được. Một tiếng động nhỏ nhất cũng làm tôi nhảy lên. Bà tự nhủ: "Mai chắc kiếm được thêm.
Nếu tôi là con ngài, thì ngài có khuyên tôi làm nghề đó không? Bây giờ tôi bận việc tới nỗi không có thời gian để buồn lo. Học tổ chức, trao bớt quyền hành cho người dưới để có thì giờ chỉ huy, kiểm soát
Nhưng khi về nhà để ăn cơm trưa, bạn có thể nghỉ mười phút sau khi dùng bữa. Có phải toàn là tưởng tượng không? Không. Sullivan mua một tấm thảm rạp hát của hai người mới lập.
Bây giờ tôi mạnh khỏe lắm". Nhưng ông ta đã lầm. Hãng đánh cá với thân chủ rằng những tai nạn mà họ lo đó không bao giờ có hết.