Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi.
Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn.
- Không sao, anh cứ tiếp tục đi. Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế. Làm sao có thể thất bại được cơ chứ? Cuối cùng thì anh đã tìm ra cách làm việc thông minh hơn chứ không phải là chăm chỉ hơn.
Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn. James cảm thấy rất vui. Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định.
Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra. - Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh. Thật ra, chính tôi mới là người gây ra những việc đó.
Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng: - James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết:
Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. - Ai cũng có lúc phạm sai lầm. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?
- Thôi khỏi, tớ mới uống xong. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!".
Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau!
Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Jones luôn đến công ty sau khi đã dùng xong bữa sáng và lúc nào cũng về nhà đúng giờ để quây quần cùng gia đình bên bữa tối trong căn nhà ấm cúng của mình. "Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ.