Thay vì ngượng ngùng né tránh người giàu, hãy tìm hiểu họ. Tôi tiếp tục tự dằn vặt như thế cho tới khi tôi đến với khóa học Tư Duy Triệu Phú của anh. Còn người nghèo, rốt cuộc, với kiểu lập luận: “Tôi sẽ không làm bất kỳ điều gì trước khi tôi xác định được mọi vấn đề có khả năng xảy ra và biết đích xác phải làm gì với vấn đề đó”, nên họ không bao giờ hành động và vì thế lúc nào họ cũng thất bại.
Tiền bạc, của cải, sức khỏe, bệnh tật đến cân nặng cũng là kết quả của chế độ dinh dưỡng và lối sống của bạn. Mục tiêu của bạn là phải trở thành chuyên gia trong cả hai lĩnh vực trên để bạn có thể tự tin quảng bá các giá trị bản thân một cách thành công. Thế giới quan trong quá khứ của bạn sẽ dẫn đến suy nghĩ, suy nghĩ dẫn dến cảm xúc, cảm xúc dẫn đến hành động, và hành động dẫn đến kết quả.
Mỗi lần bạn bắt gặp mình đang đổ lỗi, biện minh hay ca thán, hãy chĩa ngón tay trỏ lên cổ như một động tác nhắc nhở bản thân rằng bạn đang cắt cổ họng tài chính của mình. Anh ta bị treo ở đó, và cứ bị treo ở đó mãi, cuối cùng phải kêu lên: “Có ai trên đó có thể cứu tôi không?”. Bạn vẫn có thể tồn tại chứ? Liệu bạn có thể làm lại tất cả không? Rất có thể câu trả lời sẽ là có.
Những câu chuyện như thế hữu ích hơn và làm cho cuộc sống của chúng ta tốt đẹp hơn nhiều so với những câu chuyện vô bổ trước kia. Thật buồn cười, không biết quy luật Sức mạnh của Mục tiêu có hoạt động không? Đó là sự khác biệt giữa người giàu và người nghèo.
Và lý do mà người ta sống để được Bạn có thể kiếm được những khoản tiền lớn, nhưng nếu bạn không giữ lại được chút gì từ số tiền này, thì bạn sẽ không bao giờ trở nên giàu có. Tiền cũng thế – không để ý đến việc sẽ nằm trong túi ai.
Nguồn sáng đó không chỉ tồn tại ở một số người trong chúng ta mà trong tất cả mọi người. đều giữ nếp tư duy cũ kỹ rằng đó chính là cách “tiêu chuẩn” để thanh toán cho công sức họ bỏ ra. Hàng nghìn người đã thử bẻ những mũi tên đó!
Lý do tiếp theo là việc làm giàu thật khó khăn khi các khoản thuế đã chiếm gần một nửa số tiền bạn kiếm được. Sau thí nghiệm với mũi tên, tôi hỏi mọi người: “Bao nhiêu người trong số các bạn thấy việc bẻ mũi tên thật ra dễ dàng hơn đã tưởng?”. Nguồn này tạo ra thu nhập liên tục từ các hoạt động kinh doanh mà cá nhân bạn không cần phải trực tiếp tham gia một cách liên tục và thường xuyên, bao gồm tiền cho thuê bất động sản, tiền nhuận bút từ sách, âm nhạc, hay phần mềm, bản quyền các ý tưởng, trở thành một người nhượng quyền kinh doanh, làm chủ nhiều kho hàng, sở hữu các máy bán hàng tự động hoặc máy chơi điện tử, tiếp thị mạng lưới… Ý tưởng ở đây là những doanh nghiệp đó, chứ không phải bạn, phải vận hành và đem lại giá trị cho mọi người.
Chính xác là vì mọi người không thực sự cam kết trở nên giàu có nên họ không giàu có, và phần lớn sẽ không bao giờ giàu có. Khi cô ra ở riêng và bắt đầu làm ra tiền, cô thậm chí không nhận ra rằng chỉ trong chớp nhoáng, cô đã tiêu hết sạch số tiền cô có. Liệu bạn có mua một chiếc xe nếu nó không thực sự quan trọng đối với bạn? Tất nhiên là không.
Mà không có mạo hiểm thì sẽ không có tưởng thưởng. Nhiều người xuất thân từ những gia đình nghèo khó đã tỏ ra oán giận và không chấp nhận cuộc sống bần hàn đó. Họ chỉ giàu hơn mà thôi.
Việc này dẫn ta tới một kết luận quan trọng: Nếu bạn đã hội đủ điều kiện để có thật nhiều tiền, hãy đón nhận đi. Bởi vì tại sao bạn lại muốn đưa đứa trẻ đến với một thất bại chắc chắn? Đứa trẻ đã không giữ nổi cây kem ốc quế một viên, thì làm sao nó có thể cầm chắc cây kem có tới ba viên? Người nghèo và đa số người thuộc tầng lớp trung lưu không sẵn sàng đối mặt với sự không thoải mái, bởi vì được sống thoải mái là sự ưu tiên lớn nhất của họ.