Tôi quyết định kích thích óc tưởng tượng của ông. Ngửng đầu lên, bạn, vì nếu trong mỗi cái kén có một con bướm chưa nở, thì trong tâm mỗi ta có một điểm phật, chỉ đợi dịp phát huy. Cha đã coi con như người lớn.
Ông đánh dây thép, rồi muốn chắc chắn hơn, lại sai người phương Bắc bảo phải lập tức tấn công quân phương Bắc bảo phải lập tức tấn công quân phương Nam do tướng Lee cầm đầu. Như vậy có lầm lỡ một chút cũng không sao. Bạn cho vậy là con nít ư? Có lẽ là con nít thiệt.
Từ đời thái cổ, loài hoa vẫn được dùng để tỏ lòng yêu đương. Bạn ráng làm cho người đó nói: "Phải, phải" càng sớm càng hay. "Sự quảng cáo của Quốc gia, nhờ công ty chúng tôi truyền thanh đã mở đường cho lối quảng cáo mới đó.
Tôi xin hạ xuống nhiều hơn nữa. Và kết quả là cả sáu vị bất mãn đó, trong hai năm sau, mỗi vị mua giùm cho chúng tôi một chiếc xe hơi mới". Ông ấy tả cho tôi nghe một cuộc thí nghiệm mà ông đã làm.
May thay, lần lần tôi hiểu được bản tính con người và trở nên lịch thiệp hơn, hiểu người hơn, đại lượng hơn. Cho nên địa vị người quân tử bao giờ cũng vượt thiên hạ, mà thiên hạ không oán cũng không hờn". Tư tưởng đó tóm tắt trong một câu này, có lẽ là định luật quan trọng nhất trong thế giới: "Con muốn được người ta cư xử với con ra sao thì con cư xử với người ta như vậy".
Một người Nhật trong phái cổ chẳng hạn, tức giận lắm khi thấy một người đàn bà Nhật khiêu vũ với một người da trắng. Bà không bao giờ tranh khôn với chồng. Họ hăng hái làm việc và hết ngày, họ để lại sau họ một con số "10" kếch xù và ngạo nghễ.
Thấy đoàn đình công tự vệ không có việc làm, ông biểu họ găng bao tay và những trái cầu để họ tiêu khiển. Hết hạn một năm, bà ưng. Anh nghĩ tôi có nên giữ chị đầu bếp không? - Thưa bà, nên lắm chứ.
Bạn nên ráng hiểu họ. Wooton, một người học trò của tôi. Mới rồi ông có nói - tôi biết chắc như vậy - rằng quân đội và chính phủ đều cần có một người độc tài cầm đầu.
Những người bán hàng biết rõ điều đó và ta phải bắt chước họ. Trong nhiều trường hợp, một bài như vậy cần lắm. - Vì gà của tôi là gà ta, đẻ trứng trắng.
Dù bà có lầm lỗi gì đi nữa, ông cũng không bao giờ chỉ trích bà, không bao giờ trách bà nửa lời, và nếu ai cả gan chế giễu bà thì ông chồm lên để bênh vực bà một cách chân thành dữ tợn. ý kiến của tôi không còn vững vàng như hồi trước nữa. Thomas, đã theo lớp giảng của tôi kể lại, bạn sẽ thấy thú: